Bài trước: Tin buồn
Kính thưa các quý vị đại diện các cơ quan, ban, ngành, đoàn thể!
Kính thưa các cụ, các ông, các bà, các cô chú bác, các anh chị em và bạn bè, bà con lối xóm!
Lời đầu tiên, cho phép tôi được thay mặt gia đình, xin cảm ơn tất cả các quý vị, những người đã có mặt tại đây hôm nay, đưa tiễn bố tôi đi qua chặng đường cuối cùng để trở về với tổ tiên! Nghĩa tử là nghĩa tận! Các quý vị đã chia sẻ với chúng tôi quãng đường cuối cùng này! Xin chân thành cảm ơn! ...
Chúng tôi xin cảm ơn
Thứ trưởng Bộ VHTTDL Hồ Anh Tuấn, Thứ trưởng Bộ VHTTDL Đặng Thị Bích Liên, cùng các cục, vụ và cơ quan trực thuộc Bộ VHTTDL! Xin cảm ơn Cục Điện ảnh VN, Hãng phim truyện VN, Tổng cục Chính trị, Sở VHTTDL Lao Cai,
Tổng công ty Fafilm VN, Trường Đại học Văn hoá HN, Tổ chức GNI HQ tại VN, cùng các cơ quan, đoàn thể đã tới chia buồn và đưa tiễn bố tôi! Xin cảm ơn những cơ quan ở xa đã gửi vòng hoa phúng viếng!
Xin cảm ơn những người bạn của bố tôi, các đồng chí của ông ở chi bộ, chi hội Cựu chiến binh, các CLB sở thích và bà con khu dân cư đã đến thăm hỏi, động viên bố tôi những ngày trị bệnh và thăm viếng khi ông qua đời!
Xin cảm ơn những người bạn cũ, những đồng nghiệp xưa của bố tôi, qua bao năm vẫn nhớ, ở gần thì tới thăm, ở xa thì điện thoại vấn an, giúp bố tôi phấn chấn, thêm sức chống chọi với bệnh tật! Và hôm nay, có không ít các bạn hữu của ông cũng về đây. Xin các ơn các bác, các chú!
Xin cảm ơn tất cả cô dì chú bác, anh chị em họ hàng nội ngoại những ngày qua đã thăm nom, chăm sóc, nâng giấc bố tôi, khiến cho bố tôi dù chỉ có 2 con mà như có con cái đầy nhà, lo cho ông chu đáo từng miếng ăn, giấc ngủ. Cảm ơn những người em gái của ông đã hết lòng tận tuỵ với anh trai, cho bố tôi được ra đi thanh thản!
Xin cảm ơn các cô chú bác, các gia đình thông gia, anh chị em và bạn bè của mẹ tôi và chị em chúng tôi đã thăm hỏi bố tôi lúc trị bệnh và tiễn đưa ông lúc ra đi!
Và đặc biệt, lời cảm ơn sâu sắc nhất, từ tận đáy lòng, tôi xin được thay mặt gia đình gửi đến các bác sĩ, y tá, điều dưỡng viên Trung tâm Y khoa Quốc tế Việt Xuân, những người đã đồng hành cùng bố tôi, dìu ông đi những bước gian truân cuối cùng của chặng đường đời. Chính ở nơi đây tôi đã được chứng kiến và thực sự thấm thía câu "Thày thuốc như mẹ hiền". Chính nhờ vậy mà bố tôi đã có được sự ra đi nhẹ nhàng, không hề đau đớn như thường gặp với các bệnh nhân mắc phải căn bệnh quái ác này!
Thưa quý vị, chắn chắn còn có những người mà tôi chưa cảm ơn hết trong lúc rối trí này. Xin hãy lượng thứ và xin hãy nhận từ gia đình chúng tôi lời cảm ơn chân thành!
Lời cảm ơn cuối cùng, xin được dành cho bố tôi:
Bố ơi! Mẹ và chúng con xin cảm ơn bố! Cảm ơn bố đã là người bạn đời thuận hoà trọn đời của mẹ, là chỗ dựa tinh thần, là vị bác sĩ tại gia hết lòng với mẹ!
Cảm ơn bố đã cho chúng con làm người và nuôi dạy chúng con thành người!
Cảm ơn bố đã là tấm gương mẫu mực về sự nhân hậu, đức độ cho chúng con cả đời noi theo!
Lúc này đây, chúng con muốn nói: "Chúng con tự hào về bố! Bố hãy thanh thản ngủ ngon!"
Ngày 20/11/2013
Tiếp theo:
Nơi có những thày thuốc như mẹ hiền